Sống trên cõi đời vốn là thế
Đớn đau, lộn xộn, mà cứ mê …
Vào thời đức Phật còn tại thế, trong thành Xá-vệ có một người Bà-la-môn giàu có nhưng hết sức keo kiệt. Mỗi khi trong nhà ăn uống thì đóng chặt cửa lại vì sợ có khách đến.
Đức Phật biết rõ người bà-la-môn này ngày trước có tu tập, phước duyên nay đã thuần thục có thể cứu độ, nên ngài liền hóa thành một vị sa-môn, hốt nhiên hiện ra ngay trước mặt người ấy.
Người bà-la-môn vừa nhìn thấy thì nổi giận, quát rằng:
-Người tu hành sao không biết xấu hổ, tự nhiên xông vào nhà ta?
Vị sa-môn kia liền đáp:
Người Bà-la-môn kinh ngạc hỏi lại:
– Ông nói thế là ý nghĩa gì?
Vị sa-môn đáp:
Ngay lúc đó, đức Phật thị hiện thần thông, khiến cho người bà-la-môn kia tự thấy rõ các đời trước. Bà-la-môn liền phát tâm sám hối tội nghiệp, xin được thọ giới. Đức Phật lại thuyết pháp cho nghe, ông liền chứng quả Tu-đà-hoàn.
Lời bàn:
Cha ông Đô-đề (người sống thời Đức Phật ) khi chết vì tiếc số tài sản vàng bạc chôn dưới đất, chưa kịp chỉ chỗ cho con trai, nên sinh làm chó trong nhà con trai mình, ngày ngày canh số vàng. Sau Đức Phật đến chỉ cho người con mới biết.
Rồi một người khác, cha ông Chiên-đàn, sau khi chết, tái sinh làm người ăn mày đến trước nhà con trai, bị người giữ cổng đánh gãy một cánh tay.
Những việc tưởng như hết sức hãi hùng kinh dị trong chốn nhân gian, nhưng thật ra lại là hết sức thông thường, vẫn luôn xảy ra từ xưa nay nhưng người đời chỉ vì si mê không biết mà thôi. Cho nên, đối với hết thảy muôn loài có sinh mạng, nói chung đều không nên giết hại, ngược đãi.
Trích: Fb Quảng Tử!