Phật học

Chấp niệm là gì? Chỉ khi vứt bỏ chấp niệm mới được thanh thản tự do

Chấp niệm là gì? Buông bỏ chấp niệm với người khác cũng chính là buông tha cho chính mình? Làm sao để buông bỏ chấp niệm? Mời bạn đọc cùng tham khảo bài viết dưới đây.

chấp niệm là gì, lời phật dạy, chấp niệm là gì? chỉ khi vứt bỏ chấp niệm mới được thanh thản tự do

1. Chấp niệm là gì?

Chấp niệm chính là ý niệm cố chấp tồn tại trong lòng người, là sự day dứt khi đánh mất điều gì đó, hay là những mong muốn mà không thể thực hiện được… nó tạo ra cho con người một vết tích để mỗi khi nghĩ đến lại đau đáu một nổi niềm không biết bao giờ giải tỏa.

Có nhiều loại chấp niệm, nhưng thường có hai loại chính: Chấp niệm về tình cảm và chấp niệm về sự nghiệp.

Chấp niệm về tình cảm: Là sự không cam lòng, day dứt khi bất lực không thể có được người mình yêu thương, hay là sự sai lầm đã đánh mất tình cảm quý giá của mình… Nó là một sự tồn tại dai dẳng cào cấu trầy xước như gai nhọn âm ỉ trong lòng khiến người mang nó khó có thể từ bỏ và cố gắng để đi tiếp dù đánh đổi bằng bất cứ giá nào với hy vọng đạt được mục đích… dĩ nhiên tùy mức độ nặng nhẹ và tùy tâm tính của từng người mang nó.

Chấp niệm về sự nghiệp: Là sự không cam lòng, sự day dứt khi bản thân chỉ là một con số không tròn trĩnh trong cõi đời này, hoặc mơ ước khát khao được vươn lên tầm cao trong xã hội, có được công danh sự nghiệp ổn định làm rạng rỡ tổ tông dòng họ và ngẩng cao đầu trước thiên hạ mà không có gì phải hổ thẹn khi được làm người. Chấp niệm này tạo cho người mang nó một động lực thôi thúc mạnh mẽ khiến bản thân phải học hỏi, phấn đấu để đạt được mục tiêu dù phía trước có gian khổ thế nào rồi cũng sẽ đạt được thành công…

2. Câu chuyện về chấp niệm: Ông lão gặp nạn vì nghiện rượu bỗng hồi tâm lễ Phật

Hơn 2000 năm trước, khi Đức Phật Thích Ca vẫn còn tại thế, cách tịnh xá Kỳ Hoàn của Ngài khoảng 7 dặm, có một ông lão mê rượu như mạng. Đệ tử của Đức Phật là ngài A Nan thường đi khuyên nhủ ông, khuyên ông tới gặp Đức Phật. Trước đó, ông lão cũng từng muốn đi gặp Đức Phật.

Nhưng khi ông nghe nói Đức Phật đang dạy đệ tử về các điều cấm, có một điều là không được uống rượu. Đối với ông lão mà nói, nếu không được uống rượu, ông chẳng khác nào trẻ sơ sinh không được uống sữa vậy. Vì vậy ông lão vẫn uống rượu không ngừng từ ngày này qua ngày khác và không tới gặp Đức Phật nữa.

Một ngày nọ, ông lão uống say mèm, loạng choạng đi trên đường hướng về nhà. Vô tình, ông vướng phải một nhánh cây bên đường và té ngã, nhất thời cảm thấy như trời đất đổ sụp xuống, toàn thân ông đau nhức vô cùng.

Ông lão chịu đựng cơn đau, miệng lầm bầm: “Đau khổ này tới thật là nhanh.” Ông nhớ tới lời của ngài A Nan, thế là trong lòng bỗng nảy ra nguyện vọng muốn lễ Phật.

Trước đây, mọi người khuyên ông lễ Phật, ông không nghe. Cho nên hôm nay khi ông tự mình đi lễ bái, tất cả mọi người kinh ngạc vô cùng.

Ông lão cố nén đau đớn đi tới bên ngoài cửa tịnh xá Kỳ Hoàn, ngài A Nan biết ông tới, vui mừng đi báo với Phật Thích Ca.

Đức Phật nói: “Ông lão này không thể tự mình tới được, là bị 500 con voi trắng cố ép kéo tới đây.”

Ngài A Nan nghe không hiểu lời Phật nói, nhưng người xuất gia không được nói dối, thế là nghiêm túc nói: “Không phải là 500 con voi trắng kéo ông ấy tới đâu ạ, là một mình ông ấy tự tới.”

Phật Thích Ca giải thích cho ngài A Nan hiểu: “500 con voi trắng đó ở chính trong người ông lão.”

Ý của Đức Phật tức là, ông lão vốn coi rượu như tính mạng, cho dù người khác có khuyên răn ra sao, ông cũng không chịu nghe lời, không chịu tới đây. Giờ ông tới giống như phải dùng tới sức của 500 con voi trắng mới kéo nổi ông.

Hôm nay ông lão tự nguyện tới lễ Phật, đương nhiên trên người ông đã có sức mạnh của 500 con voi. Sau đó, ngài A Nan dẫn ông lão vào bái Phật Thích Ca. Ông lão thành kính làm lễ quỳ bái, xin Đức Phật xóa bỏ tội lỗi của ông.

Phật Thích Ca hỏi ông lão: “Để đốt cháy 500 xe củi đã tích lũy được, cần dùng bao nhiêu xe lửa mới thiêu hủy được toàn bộ chỗ củi đó?”

Ông lão quả quyết nói: “Không cần nhiều lửa, chỉ cần một mồi lửa nhỏ như hạt đậu thì trong nháy mắt lập tức thiêu hủy được toàn bộ.”

Đức Phật lại hỏi: “Bộ quần áo trên người này, ông mặc đã bao lâu rồi?”

Ông lão đáp: “Con đã mặc được hơn một năm.”

Đức Phật hỏi tiếp: “Vậy nếu muốn giặt sạch những vết ố bẩn trên quần áo phải cần mấy năm mới giặt sạch được?”

Ông lão trả lời: “Chỉ cần dùng một cốc nước tro nguyên chất, một lát là có thể giặt sạch.” (Chú thích: Nước tro được tạo ra bằng cách ngâm tro của than đốt từ cỏ cây với nước, nước tro từ cỏ cây có chứa Kali Cacbonat, có thể tẩy vết bẩn, đây là chất tẩy rửa thường dùng trong thời cổ đại).

Đức Phật từ bi nói: “Ác nghiệp mà ông tích tụ cũng giống như 500 xe củi và vết bẩn trên bộ quần áo ông đã mặc hơn một năm kia”.

Đức Phật thông tuệ chỉ dùng một ví dụ đơn giản, để tháo gỡ vướng mắc trong lòng ông lão.

Ông lão được mở mang khai sáng, bỗng nhiên giác ngộ, trong nội tâm cuối cùng cũng hiểu lời giáo huấn của Phật. Ông can tâm tình nguyện vứt bỏ chấp niệm uống rượu, tuân theo giới luật, dần dần tâm hồn trở nên thanh tịnh tự tại.

Đó chính là tinh túy trong lời Phật dạy về chấp niệm mà Người muốn truyền dạy cho ông lão.

TH!

BÀI VIẾT HAY ĐỪNG BỎ LỠ

Top Car News Car News