Phật học

Phật dạy về kẻ nịnh bợ trục lợi: Đi ngược giá trị của đạo nên dễ gặp họa

Lời Phật dạy về kẻ nịnh bợ trục lợi để khuyên chúng ta tránh xa lối sống này để tập trung cải thiện bản thân mỗi ngày trở thành người ngay thẳng, đáng nể hơn.

bài học cuộc sống, lời phật dạy, phật dạy về kẻ nịnh bợ trục lợi: đi ngược giá trị của đạo nên dễ gặp họa

Phật dạy về kẻ nịnh bợ trục lợi

Trong chương 8 Kinh Di Giáo, Đức Thế Tôn đã dạy: “Này Tỳ kheo các ông, Tâm dua nịnh cùng với đạo trái nhau. Thế nên, phải có tâm chân chất ngay thẳng, phải biết tâm dua nịnh chỉ là dối trá người vào đạo không nên có. Thế nên, các ông tâm phải đoan chính, lấy chân chất ngay thẳng làm gốc.”

Trong cuộc sống hàng ngày, mọi người ai cũng yêu chuộng sự chân thật, không một ai thích những người sống dua nịnh, giả dối cả. Ở đời còn như thế, huống chi chúng ta là người tu, cuộc sống này vốn mong manh, sớm còn tối mất, vô thường nhanh chóng, có hẹn cùng ai đâu? Vậy sao chúng ta không sống chân thật như Đức Phật dạy: “Không dua nịnh, giữ tâm đoan chánh?”

Thật may mắn thay! Chúng ta gặp được chân lý mà Đức Phật đã dạy: “Phải biết tâm dua nịnh chỉ là dối trá, người vào đạo không nên có, vì vậy các ông tâm phải đoan chính, lấy chân chất ngay thẳng làm gốc.” Vậy tại sao, tâm dua nịnh là dối trá, bởi lẽ rằng, sống cả cuộc đời chỉ để làm hài lòng người khác, có thể dối trá sự thật để đạt được mục đích mà mình mong muốn, đánh đổi cả nhân cách, niềm tin của người khác dành cho mình, vui trên nỗi đau của người… đó chẳng phải là tội lỗi hay sao?

Chúng ta phải sống một cuộc sống không vụ lợi và chân thành với nhau, để cuộc sống này đầy yêu thương và tốt đẹp. Bởi lẽ con người đến với nhau chỉ vụt thoáng rồi lại vụt qua, có duyên tiền kiếp mới được gặp nhau.

Hãy để lại trong lòng nhau những gì tốt đẹp nhất, không quá phô trương, cũng không mong mỏi, cưỡng cầu, nghĩ thoáng, nhìn thông, buông bỏ, để dễ thở hơn trong cuộc sống ngắn ngủi này.

Thí dụ như có lần luật sư Kiến Nguyệt ở Trung Hoa trên đường đi thọ giới và tham học, lên đến Hoa Sơn thì gặp trong chúng có vị viễn tòa, vị này thấy Ngài liền có cảm tình. Sau khi học kinh Lăng Nghiêm xuống, vị viễn tòa đem cơm ra mời Ngài ăn. Nhưng ở đây là sống trên núi, trong thời sống kham khổ chúng thì thường ăn cháo, ít được ăn cơm, mà Ngài được mời cơm. Nếu là chúng ta, thì mình sẽ thấy hân hạnh hơn người, và sẽ ăn liền, nhưng với vị luật sư này, thì khác… Ngài hỏi:

– Chúng tăng đều ăn cháo, cơm này từ đâu mà có?

Thế là ông viễn tòa thấy xấu hổ, vì dùng cơm ăn riêng, và ông đã nói:

– Tôi có lòng tốt mời Ngài, Ngài không ăn thì thôi hỏi lại làm chi?

Ngài luật sư liền nói:

– Đại trượng phu chẳng dùng thức ăn không rõ ràng. Nên cuối cùng, Ngài không ăn. Vị viễn tòa này sau đó bàn với mấy vị có trách nhiệm, để Ngài ở gần nhà bếp thì không ổn, sợ Ngài biết được lỗi của mình không hay, nên dời chỗ Ngài đi. Ngài sẵn sàng chấp nhận chứ không có tâm không ngay thẳng hoặc dua nịnh theo để nhận những thức ăn không rõ ràng.

Qua câu chuyện nhỏ trên, ta thấy được dù trong hoàn cảnh cam khổ đến cùng cực, tâm cong quẹo, dua nịnh cũng không khởi trong lòng luật sư Kiến Nguyệt. Thế nên, chúng ta đang sống và tu học ở thế giới hiện đại văn minh phải sống sao cho thật xứng đáng với bài học mà Đức Thế Tôn đã để lại.

Theo dòng chảy tất bật của thời gian và cuộc sống, con người ta cứ phát triển dần theo năm tháng, tre tàn măng mọc đó là quy luật tự nhiên của tạo hóa, nhưng có những bài học vô giá cho thế hệ kế thừa trong số đó:

“Lòng tà mị dua nịnh,

Trái nghịch với đạo lành,

Vậy người theo pháp chánh,

Phải giữ tấc lòng thành.”

Người ngay thẳng có tâm mạnh mẽ nhất

Trong cuộc sống hàng ngày, mọi người ai cũng yêu chuộng sự chân thật, không một ai thích những người sống a dua, nịnh bợ, giả dối cả. Trở thành kẻ a dua xu nịnh chỉ khiến mọi người coi khinh, thậm chí bị tẩy chay, ghét bỏ, như vậy thì quá cô độc, thậm chí nếu có giàu có thì cũng cô đơn và buồn khổ, điều đó thật chẳng đáng.

Hơn nữa, vốn sống cô lập, không đáng tin nên lúc cần nhận sự giúp đỡ thì không có ai bên cạnh, lúc đó tiền có chất thành núi cũng vô ích. Khi họa đến mà không có người hỗ trợ thì oán thán trời đất cũng đã quá muộn màng.

Thế nên, chúng ta phải sống một cuộc sống không vụ lợi và chân thành với nhau, để cuộc sống này đầy yêu thương và tốt đẹp. Hơn nữa, thắng lợi nhờ gian dối không bằng thua trong danh dự vì lúc đó ta vẫn có thể ngẩng cao đầu, không cảm thấy hổ thẹn với lòng mình, còn gian dối thì luôn cảm thấy bất an, ăn không ngon, ngủ không yên.

Con người gặp gỡ nhau chỉ trong chốc lát, có duyên tiền kiếp mới được gặp nhau. Hãy để lại trong lòng nhau những gì tốt đẹp nhất, không quá phô trương, cũng không nên quá màu mẻ, kiểu cách làm gì, nên biết hài hòa, biết buông bỏ, để tất cả chúng ta đều cảm thấy dễ thở hơn trong cuộc sống ngắn ngủi này.

Dù hiểu những điều trên nhưng đối với danh vọng của cuộc đời, chưa hẳn ai cũng làm chủ được chính mình. Phàm làm người ta thường bị tham (tham quyền, háo danh, hám lợi), sân (dùng uy quyền, bạo lực trấn áp bên dưới), si (dốt tri thức, kém năng lực nhưng lại giấu giếm, không muốn người khác biết) dẫn dụ lúc nào không hay.

Thế nên mới có kẻ sinh ra ăn trộm, cướp giật, dối gạt, lừa đảo để thâu tóm về mình. Khi không được lợi ích, có người lợi dụng tôn giáo để làm giàu, có người hoằng pháp sinh lợi….

Những lúc tâm phàm phu khởi cũng không tránh khỏi chạy theo cái không thật, ta cố gắng hơn thua để mang lại lợi lạc cho chính mình, để khẳng định bản thân hơn người, nâng cao cái tôi, cứ thế, chúng ta tạo thêm tội lỗi mà chúng ta không hề hay biết.

Thế nên ai có thể chiến thắng được những dục vọng, ích lợi cá nhân ấy quả là người mạnh mẽ, đáng khen ngợi. Người đó phải biết dũng cảm nhìn thẳng vào sự thật, dám lắng nghe lời nói thẳng, dù trái tai, trừ bỏ thói kiêu ngạo để biết “hạ mình” xuống khi cần để lắng nghe, sửa sai.

Trong kinh Đại Bát Niết Bàn, Phật có dạy: “Chẳng phải chỉ có người lực sĩ mới có nhiều sức mạnh mà người ngay thẳng, thắng được tâm của chính mình còn mạnh hơn cả người lực sĩ…”.

Sống chân thành mới là sự khôn ngoan đích thực dù biết rằng đó là việc không dễ dàng gì. Thế nên, chúng ta phải cố gắng từng ngày, cải thiện những tật xấu, cái hư, cái dở trong cuộc sống hàng ngày, bỏ đi những tâm tà mị, dua nịnh để sống với bản chất của tâm.

Sống như thế nào là điều mà mỗi chúng ta nên lựa chọn, nhưng hãy chọn sống chân thật vì ta có gian dối thì cuộc sống vẫn diễn ra như thế nhưng khác là tâm ta luôn bất an. Cuộc đời thật quá ngắn ngủi, chúng ta không nên lãng phí cho việc suốt ngày chỉ lo lắng, không yên. Vì vậy, chúng ta hãy sống tốt, sống thật bình thường chứ không tầm thường, sống an vui từ những điều đơn giản nhất.

TH!

BÀI VIẾT HAY ĐỪNG BỎ LỠ

Top Car News Car News