Phong Thuỷ

Truyền thuyết về Mạnh Bà – Sao lại ép người ta uống canh quên lãng?

Dân gian kể rằng, trước khi linh hồn được đầu thai làm người đều phải uống bát canh Mạnh Bà để quên hết quá khứ. Vậy Mạnh Bà là ai, sao lại ép người ta uống canh quên lãng?

canh mạnh bà, mạnh bà là ai, truyền thuyết về mạnh bà, truyền thuyết về mạnh bà – sao lại ép người ta uống canh quên lãng?

Có tới bảy cửa ải sau khi chết con người phải trải để đầu thai sang kiếp khác khi xuống Âm phủ.

Đầu tiên là qua Quỷ Môn quan, rồi đến con đường Hoàng Tuyền dài hun hút, hai bên đường nở rộ hoa Bỉ Ngạn (hoa của cõi bên kia).

Tới cuối đường có một con sông nhỏ gọi là Vong Xuyên Hà có một chiếc cầu đá gọi là cầu Nại Hà, đối diện bên kia của cây cầu có một gò đất gọi là Vọng Hương đài.

Bên bờ sông còn có một tảng đá, gọi là Tam Sinh thạch (đá ba đời), ghi chép lại đời trước, đời này và đời sau của mỗi một người.

Đi qua cầu Nại Hà, đứng trên Vọng Hương đài nhìn nhân gian một lần cuối cùng, sau đó linh hồn mới đi vào cõi âm tào địa phủ.

Bên cạnh Vọng Hương đài có một cái đình nhỏ gọi là đình Mạnh Bà – nơi Mạnh Bà đưa cho mỗi người qua đường một chén canh quên lãng sẽ khiến người ta quên hết tất cả mọi chuyện trên đời.

Vậy Mạnh Bà là ai mà có thể điều chế ra thứ canh quên lãng kỳ diệu ấy?

1. Mạnh Bà là ai?

Mạnh Bà ở trong đình nhỏ bên cầu Nại Hà của Âm phủ. Bà là người bảo đảm chắc chắn rằng tất cả những linh hồn sẽ phải uống bát canh quên lãng trước khi được đầu thai.

Mỗi một người trong dương gian đều có một cái chén của mình ở tại nơi này, đó thực ra là nước mắt chảy suốt một đời của đời người khi còn sống. Trong đó bao gồm những giọt nước mắt khi vui, hoặc buồn, hoặc đau khổ, hoặc căm hận, hoặc sầu não và cả yêu thương …

Mạnh Bà thu giữ từng giọt từng giọt nước mắt của họ lại, đun nấu thành canh, khi họ rời khỏi nhân gian, đi đến đầu cầu Nại Hà, sẽ cho họ uống, Bất cứ ai muốn chuyển sinh sang kiếp khác cũng phải uống món canh này, sau đó họ mới bắt đầu tiến nhập vào lục đạo, hoặc là tiên, hoặc là người, hoặc là súc sinh…

Sẽ có những linh hồn xảo trá biết trước điều này nên không chịu uống, thì lập tức có giá đao hiện lên ở dưới chân, quấn chặt lấy hai chân, còn bên trên dùng ống đồng sắc nhọn đâm thẳng vào trong cổ họng để bắt uống một cách vô cùng đau đớn và khổ sở. Không có bất kì một linh hồn nào có thể may mắn thoát khỏi.

Nhờ có bát canh đó mà chúng ta quên hết hỉ nộ, ái ố của cuộc đời từ những kiếp trước. Đó là lý do vì sao người ta đến trong cuộc đời này mà chẳng hề nhớ gì về những đời trước. Đó cũng là lý do những đứa trẻ có đôi mắt thơ ngây, trong sáng như thiên thần vì trong tâm trí chúng hoàn toàn trống rỗng.

2. Truyền thuyết về Mạnh Bà

Văn hóa phương Đông (Phật giáo và Đạo giáo) đều cho rằng sau khi thọ mệnh, con người ta sẽ phải trải qua một chặng đường, rồi sau đó mới quyết định vong linh có thể đi vào cõi nào để tiếp tục luân hồi: hoặc là lên trời hưởng phúc lành, hoặc đầu thai làm người hoặc loại động vật nào đó, hoặc bị xuống mười tám tầng địa ngục như trong truyền thuyết để chịu khổ hình.

Chặng đường mà mỗi người phải đi qua sau cái chết, đầu tiên là qua Quỷ Môn quan, rồi đến một con đường gọi là đường Hoàng Tuyền, hai bên đường nở rộ một loại hoa đẹp, chỉ thấy hoa nở không thấy lá xanh, người cõi dương gian gọi là hoa Bỉ Ngạn (hoa của cõi bên kia). Con đường này cần phải đi rất lâu rất lâu, đến cuối đường có một con sông nhỏ gọi là Vong Xuyên Hà.

Trên sông có một chiếc cầu đá gọi là cầu Nại Hà, đối diện bên kia của cây cầu có một gò đất gọi là Vọng Hương đài. Bên bờ sông còn có một tảng đá, gọi là Tam Sinh thạch (đá ba đời), ghi chép lại đời trước, đời này và đời sau của mỗi một người.

Đi qua cầu Nại Hà, đứng trên Vọng Hương đài nhìn nhân gian một lần cuối cùng, sau đó mới đi vào cõi âm tào địa phủ. Bên cạnh Vọng Hương đài có một cái đình nhỏ gọi là đình Mạnh Bà. Ở đó có một người đàn bà tên Mạnh Bà trông chừng và đưa cho mỗi người qua đường một chén canh Mạnh Bà. Uống canh Mạnh Bà sẽ khiến người ta quên hết tất cả mọi chuyện.

Trong cuốn “Ngọc lịch sao truyện” có ghi chép rằng, Mạnh Bà sinh sống vào thời kỳ Tây Hán. Từ nhỏ bà đã học tập các loại sách của Nho gia. Sau khi lớn lên, bà chuyên tâm niệm tụng kinh Phật. Lúc sinh sống trên đời, bà tuyệt không nhớ về quá khứ, cũng không nghĩ những chuyện của tương lai mà chỉ toàn tâm toàn ý khuyên bảo mọi người đừng sát sinh, nên ăn chay.

Đến năm 81 tuổi, bà vẫn là một thiếu nữ trinh trắng. Người đời gọi bà là “Mạnh Bà A Nãi”. Sau đó, bà tiếp tục vào trong núi tu hành và cuối cùng đắc đạo thành Tiên. Vào thời Đông Hán, trên thế gian có nhiều người biết được chuyện kiếp trước và kiếp sau nên thường xuyên tiết lộ Thiên cơ (điều bí mật không thể tiết lộ). Vì vậy, Thượng thiên đặc mệnh cho Mạnh Bà làm thần ở âm phủ.

Mạnh Bà dùng những dược liệu của trần gian để điều chế thành một loại canh giống có tên là canh Mạnh Bà hay còn gọi là cháo lú.

Canh Mạnh Bà còn có một loại truyền thuyết nữa là, mỗi một người trong dương gian đều có một cái chén của mình ở tại nơi này, canh Mạnh Bà trong chén, thật ra chính là nước mắt chảy suốt một đời của bản thân người ta khi còn sống. Mỗi một người khi còn sống, đều sẽ chảy nước mắt: hoặc vui, hoặc buồn, hoặc đau khổ, hoặc căm hận, hoặc sầu não, hoặc yêu thương …

Mạnh Bà thu giữ từng giọt từng giọt nước mắt của họ lại, đun nấu thành canh, khi họ rời khỏi nhân gian, đi đến đầu cầu Nại Hà, sẽ cho họ uống, quên hết yêu hận tình thù khi còn sống, kiền tịnh sạch sẽ, bắt đầu tiến nhập vào lục đạo, hoặc là tiên, hoặc là người, hoặc là súc sinh…

Mỗi một người đều phải đi qua cầu, Mạnh Bà đều sẽ hỏi có uống canh không, nếu muốn qua cầu, thì cần phải uống canh. Còn không uống canh, thì không qua được cầu Nại Hà, không được đầu thai chuyển kiếp. Nhưng không phải ai cũng tình nguyện uống canh bởi có những điều mà họ không muốn quên.

Vong Xuyên hà còn được gọi “Tam Đồ hà”, chắn ngang giữa đường Hoàng Tuyền và âm phủ. Nước sông có màu đỏ như máu, bên trong đều là cô hồn dã quỷ không được đầu thai, những trận gió tanh hôi tạt thẳng vào mặt. Vì để kiếp sau có thể gặp lại người mình yêu thương nhất trong kiếp này nên có người không uống canh Mạnh Bà mà chấp nhận nhảy vào Vong Xuyên hà bao đau đớn, đợi nghìn năm mới có thể đầu thai.

Trong nghìn năm đó, họ sẽ nhìn thấy người mà mình yêu thương nhất trong kiếp này đi trên đầu, nhưng không thể nói chuyện với nhau, vì mình thấy họ, nhưng họ lại không thấy mình. Sau nghìn năm, nếu như lòng nhớ nhung không hề giảm đi, còn có thể nhớ được chuyện của đời trước, vậy thì có thể trở lại nhân gian, tìm kiếm người mà mình yêu nhất trong đời trước.

3. Uống canh Mạnh Bà sẽ thế nào?

Những linh hồn sau khi uống canh Mạnh Bà, nếu là người lương thiện thì sau khi uống sẽ thành người thông minh, khỏe mạnh. Những người ác sau khi uống nước canh thì thần trí sẽ không tỉnh táo, cơ thể yếu nhược để họ có cơ hội ăn năn hối hận.

Cầu Nại Hà có phạm vi vài dặm, để qua được sông Vong Xuyên thì phải đi qua cầu Nại Hà. Cầu Nại Hà quanh năm mây mù lượn lờ, khi đi trên cầu phảng phất như đi trong mây. Người đi qua đi lại cầu, gặp nhau nhưng không nhìn rõ mặt. Bờ bên này cầu có tiếng sói gào thét rên rỉ, bờ bên kia lại lặng yên vắng vẻ.

Đứng trên Vọng Hương Đài mỏi mắt chờ mong tìm kiếm cố hương ở phương nào? Nhìn thấy cảnh người thân khóc thương thảm thiết với bao tiếc nuối…

BÀI VIẾT HAY ĐỪNG BỎ LỠ

Top Car News Car News